Tôi xin phân tích mô hình bán hàng đa cấp theo sơ đồ sau:
Giả sử A xây dựng được mạng lưới bán hàng như trên.A có 5 người cấp dưới là A11, A12, A13, A14, A15 (cấp 1) và mỗi người đều có 5 người cấp dưới trực thuộc khác. Cứ như vậy cho dến cấp n có 5ⁿ . Vậy anh A có tất cả : 5[5ⁿ-1]:4 người cấp dưới.
Các anh cấp dưới mối người bán được 10 sản phẩm mỗi tháng, lãi thì các anh cấp dưới hưởng vậy anh cấp trên ăn gì? Các bạn chắc biết cơ chế thưởng theo sản phẩm chứ? Giả sử bán được 1000 sản phảm thưởng 1 triệu, 10.000 sản phẩm thưởng 15 triệu,… Họ ăn là ăn số tiền thưởng này theo quy tắc cộng dồn sản phẩm cho người cấp trên. Mà bạn chú ý : cơ chế thương theo sản phẩm không theo cơ chế cộng. Ví dụ: anh ta có 10 người bán được 1.000 sản phẩm cộng lại anh ta được thưởng 20 triệu, anh ta thưởng cho mỗi người 1 triệu còn lại 5 triệu anh ta không làm gì cũng được hưởng.
Tôi lấy ví dụ n=10. Vậy anh A có 12.207.030 người cấp dưới. Mỗi người bán được 10 sản phẩm vậy mạng lưới của anh A bán được 122.070.300 sản phẩm. Nhiều quá ta! Sau khi chia cho các anh cấp dưới theo tiêu chuẩn cộng dồn anh nào bán được 1000 sản phẩm thưởng 1 triệu,… còn lại là anh ta hưởng hết. Tôi ngại tính toán lắm nhưng chắc cũng nhiều.
Trên đây chỉ là cơ chế thưởng theo sản phẩm để làm ví dụ thôi. Còn nhiều dạng biến tướng của mô hình đa cấp với nhiều cơ chế tinh vi khác nhau như: thưởng % theo tổng giá trị sản phẩm bán được…Nếu Amway không có cái này mới là phi lý vì Amway bán được rất nhiều sản phẩm thế mà không thưởng à? Ví dụ 1% tổng giá trị sản phẩm nếu bán được từ 100 triệu trở lên, 2% với 500 triệu, 5% với từ 1 tỷ trở lên…. trong 1 tháng ( 1 quý, 1 năm hoặc không quy định thời gian).
Đấy là tôi chưa nói đến chất lượng và giá thành của sản phẩm, theo tôi được biết từ cậu em đi làm cái bán hàng cho Amway: nước rửa bát, kem đánh răng đều có giá hơn 100.000đ , keo vuốt tóc thì 129.000đ. Anh bạn của tôi mua 1 lọ keo vuốt tóc về dùng thử, dùng được 2 lần thì ném đi vì “chả thơm tí nào”,” thua xa loại 30.000đ”. Đồ dùng thông thường mà cái nào cũng vài trăm nghìn mà còn quảng cáo 1 chai nước rửa bát có thể “pha làm 15 chai thông thường” (thuốc tẩy chắc) mà giá “chỉ gấp 10 lần thôi” (sặc, đắt thế) dùng thì không bằng Sunlight… Tôi tính với chỉ riêng mạng lưới của anh A mỗi người bán 10 sản phẩm mỗi sản phẩm với giá 100.000 (giá thấp nhất của sản phẩm Amway cũng hơn 100.000) thì tổng giá trị sản phẩm mạng lưới anh A bán được cũng hơn 10.000 tỷ.(không ít chứ hả?)
Không những thế, Amway còn bắt nhân viên (gọi thế cho oai thôi nhân viên mà không có lương thưởng thì gọi gì là nhân viên, gọi là “cu li” đúng hơn) mỗi tháng phải mua một số lượng sản phẩm nhất định, cụ thể bao nhiêu tôi không biết nhưng thấy thằng em nó bảo mấy triệu (choáng). Như vậy bọn bên trên có thu nhập ổn định rồi! Trừ đi số tiền phải mua sản phẩm của riêng bọn nó thì vẫn thu được rất nhiều. Đã thế bọn Amway còn đi dạy bọn này bán cho người quen, họ hàng (gọi là khách hàng nóng). Bọn Amway này bố láo bán cho họ hàng người quen để họ chửi cho à! Hàng vừa đắt, chất lượng không ra gì! Làm thế chỉ làm cho mình mang tiếng oan là lừa đảo, mất uy tín lắm!
Amway thể hiện tinh thần “chuyên nghiệp” đến mức: không tuyển sinh viên! Ọe! Không tuyển sinh viên thì tuyển ai! Đội ngũ sinh viên mới là những người tiếp thị đông đảo và năng nổ nhất! Mà có gì chứng minh chúng nó không phải sinh viên! Thằng em tôi nó cũng là sinh viên đó thôi!
Amway còn dùng chức vị để dụ con mồi. Nó nói các công ty khác cần phải hơn chục năm mới được làm Tổng giám đốc, còn ở Amway thì chỉ cần vài năm là được. Láo toét! Tôi thấy có phải là nhân viên chính thức đâu mà đòi mơ. Dù cho là không phải nhân viên chính thức, coi là nhân viên thử việc thì quy mô công ty ở 1 nước đã phải tương đương cỡ … Tập đoàn siêu cấp xuyên quốc gia thậm chí còn hơn (riêng mạng lưới của anh A tôi ví dụ đã có 12.207.031 người kể cả anh A). Cho nên mọi người chỉ là khách hàng, kiêm “cu li” (không còn là Thượng đế, đến quyền lựa chọn, từ chối mua sản phẩm còn không có). Nếu đúng như Amway nói Tổng giám đốc của công ty này phải là 1 tên bán hàng lừa đảo siêu hạng đi lên từ việc lừa đảo mọi người. Nói thế chắc bạn cũng có thể hiểu với 1 Tổng giám đốc như thế thì bản chất công ty Amway cũng là lừa đảo mà thôi.
Suýt quên! Bọn nó nói Amway đứng thứ 2 ở Thái Lan, rồi thứ mấy ở Châu Âu,… Nói láo đó! Chả thấy có chứng chỉ, bằng khen, giấy chứng nhận gì cả, nếu có bọn nó đã khoe hết ra rồi! Cái thứ hạng đó chắc là bọn nó tự đánh giá.
Tôi đề nghị mấy tay trong của Amway không phát biểu linh tinh, nhất là mấy tay bán hàng cấp Bạch Kim ấy! Mô hình bán hàng đa cấp Amway đã bị kiện ở Trung Quốc! Người Việt Nam mà lại giúp bọn nước ngoài lừa đảo người Việt Nam à? Những kiểu lừa đảo nhỏ tôi không nói nhưng kiểu lừa đảo có quy mô và hệ thống lớn như thế này mà nhiều người Việt Nam vẫn tham gia vào để lừa đồng bào mình thì không biết họ nghĩ gì! Làm những việc thất đức sẽ bị báo ứng đó!
Bọn nó còn “chia sẻ kinh nghiệm”, khuyên mọi người phải chịu khó vất vả thời gian đầu (vì lấy hàng về có bán được đâu tháng nào chả lỗ vài triệu, mà có bán được hàng thì tiền lãi bù không nổi tiền xăng xe, trà thuốc) để những người bị lừa cố gắng không từ bỏ sớm, lúc phát hiện ra thì đã muộn. Mô hình này không tìm được chỗ đứng ở các nước phát triển vì chế tài chặt chẽ của họ nên đang lần mò sang các nước đang phát triển.
Đề nghị mọi người bổ sung cho bài viết hoàn chỉnh hơn và phổ biến bài viết này đến mọi người. (cứ việc thêm thắt thoải mái nhưng đề nghị vẫn giữ nguyên tinh thần bài viết).
xem thêm : Công ty Amway Việt Nam
xem thêm : Công ty Amway Việt Nam